Chúng ta, gần
3000 người xướng tên trong Tuyên
ngôn Công lý cho Đoàn Văn Vươn, bằng lương tri và
dũng khí của mình, đã hy vọng làm lay động tâm thức của những người nhân danh
pháp luật và làm thức tỉnh những người bàng quan.
Thế nhưng sức mạnh ấy vẫn chưa đủ để mang cán cân Công lý đặt vào khán phòng của Tòa án Nhân
dân Hải Phòng trong phiên tòa sơ thẩm Đoàn
Văn Vươn và thân nhân.
Nếu Nữ Thần Công lý hiện diện ở nơi này,
hẳn Người cũng phải hổ thẹn
khi nghe bản án 18 năm 3 tháng tù dành cho gia đình người nông dân áo vải.
Đứng trước phiên tòa phúc thẩm, một
lần nữa Công lý của chúng ta như đang bị nhạo báng khi Đỗ
Hữu Ca, người chỉ huy làm
nên “trận đánh đẹp có thể viết thành sách” mang đậm chất bạo quyền đã được phong
hàm Thiếu tướng.
Để từ đó, chúng ta hiểu rằng, chúng ta không thể bảo vệ và duy trì Công lý bằng sự
chờ đợi hay dựa trên ân huệ của những người cầm quyền.
Lịch sử đã cho chúng ta kinh nghiệm về chiến thắng của Công lý được
viết nên từ sự kiên cường đấu
tranh của người xưa nơi Đồng Nọc Nạn,
giúp cho chúng ta còn giữ niềm tin vào Công lý.
Vì thế, ngày hôm nay,
Chúng ta không cho phép Cống Rộc – Tiên Lãng là nơi chôn vùi niềm tin
đó của mình.
Chúng ta không cho phép bất kỳ gia đình nào trên đất nước này phải ly
tán như gia đình Đoàn Văn Vươn bởi
sự lạm quyền và sự tham lam của các nhóm lợi ích.
Chúng ta không cho phép mình làm ngơ trước những bất công.
Chúng ta không cho phép mình im
lặng khi Công lý bị hủy hoại.
Với
tất cả những lẽ ấy,
Chúng ta sẽ tiếp tục nói về Công lý không chỉ cho Đoàn Văn Vươn mà cho
cả chúng ta, để lan truyền nó như là bổn phận của
những người yêu chuộng lẽ phải.
Chúng ta sẽ tiếp tục hướng về Công lý bằng cách
đẩy lùi sự hèn nhát, phá vỡ sự
im lặng, khuấy động lương tri và khơi nguồn dũng khí để hành động bằng cả trí tuệ và trái tim.
Bởi
vũ khí của chúng ta chính là lương tri và dũng khí, cùng ước mơ và niềm tin vào một tương lai
tốt đẹp được tích lũy và vun đắp theo tháng
năm và qua nhiều thế hệ.
Đã đến lúc chúng ta buộc cường quyền phải khiếp sợ trước
vũ khí mạnh mẽ ấy!
Hãy tiếp
tục hướng về Đoàn Văn Vươn, mang theo tiếng nói của mình tới phiên
tòa phúc thẩm, nối buớc người xưa viết
nên chiến
thắng của Công
lý và lưu truyền cho thế hệ mai sau.
Chúng ta không sợ, chúng ta phải đấu tranh cho thế hẹ con cháu Việt Nạm. Đấu tranh, đấu tranh, đấu tranh.
ReplyDelete